Ta thì trí đoãn hay lạc vào chi tiết mà quên mất định hướng sáng tạo của Đấng toàn trí. Cái áo thung mặc một tuần lễ tuột ra bỏ trên nắp rương. Nay họ hớt trọc, rất trọc như một gáo dừa.
Monsabre dặn dò thanh niên: Trước khi lao mình xuống nước người ta dò dòng sông. Phải tìm hiểu họ, chỉ điều khôn lẽ dạ cho họ hơn là chỉ biết rầy mắng, chế nhạo. Niềm vui sướng buổi mai, chiều lại bị tống khứ bởi tâm tình tịch liêu, bi đát.
Còn nói chi cho những bạn trai bặt thiệp thì sự hợp mặt với bạn gái đều từ bản năng, họ bao giờ cũng thấy thích. Mà một khi lao mình vào thì trước sau, dù muốn dù không nó cũng dẫn đến nhịp đàn tối hậu của bản nhạc yêu đương là việc tính giao. Điều nầy không khó hiểu cho lắm vì bạn trai có ý chí cách chung là cường dũng.
Mất tình yêu họ nghe đau xót vì cô độc, vì thiếu sự bổ khuyết vào tâm hồn họ, bao nhiêu cực khổ của họ vì người yêu, bao nhiêu tốn kém của họ đổ ra để mua chuộc tình yêu. Hái hoa hường trong gai lá rậm. Họ có những mơ vọng huy hoàng về tương lai.
Điều khổ nhất cho họ là đã mất lòng tín cẩn ở rất nhiều người. Trong chương trình tình yêu bao la của Thượng đế tự đời đời. Còn chỗ họ ở mới hỡi ôi.
Nếu người bán cám kỹ thế nào bán cả ngày không khỏi bị mốc áo thì người la cà bên đống tội sớm muộn cũng bị ít nhiều sa ngã. Biết, nhưng sự âu yếm nầy có bản chất xác thịt ẩn tàng bên trong. Bạn trai buổi đầu tỏ ra rất có lương tâm khi họ nghĩ đến vấn đề nam nữ.
Ngày nay không biết có bao nhiêu cơ quân quỷ núp dưới không biết bao nhiêu hình thức để dụ dỗ bạn, lòng băng tuyết của bạn. Có khi họ cho thể dục là cực hình, trừ một số chuyện luyện bắp thịt. họ phải lấy tất cả các hoạt động vật chất, tinh thần của xã hội loài người cần men của đức tin phúc âm để có ý nghĩa tức là phục vụ sự uy danh của Thượng đế và phần siêu rỗi tối hậu của con người.
Óc thống trị bạch lộ bằng bất cứ cách nào đều gây hiểu lầm, ác cảm. Nhưng tôi hồ nghi là khó quá. Ngày nay không biết có bao nhiêu cơ quân quỷ núp dưới không biết bao nhiêu hình thức để dụ dỗ bạn, lòng băng tuyết của bạn.
Người mà như cục bột, ai muốn nắn gì thì nắn, làm sao làm nên việc lớn. Mà riêng về mặt lý trí, tôi phải công bằng nhận sự ưu thắng của họ. Đối với họ không có gì bi quan.
Trong chốn tu trì họ vẫn hoạt động bên ngoài và thường họ làm cho thân thể khổ nhọc để diệt dục, nhưng đặc biệt nhất là họ có một đời sống nột tâm sâu sắc nhờ thánh sủng, trong thinh lặng của linh hồn họ nếm thú vị siêu thoát, cảm thấy tránh được mọi phiền toái, rắc rối của lòng thù, vừa được cái vui lâng lâng vì làm những việc thiện cho Trời, cho người. Họ nhận thấy mình là vật chi chi trong xã hội gia đình, trong xã hội học đường hay bất cứ ở một đám đông nào. Trong khi đi đâu gặp cảnh vợ chồng kẻ khác sum họp, hạnh phúc họ đau xót tận đáy lòng vì nhớ bạn trăm năm, dù kẻ nầy ngày trước đối với họ có đôi lần không đặng chung thủy.