Phải chăng đây mới chính là giá trị thật của cuộc sống mà tôi chưa hềhám phá ra trước đó? Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. Nếu dùng vàng để kiếm lợi một cách phi pháp hoặc làm theo những lời khuyên không đúng, lừa đảo hay phó thác nó cho những kinh nghiệm yếu kém thì rất dễ thất bại và mất sạch vàng.
Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh. - Tôi chẳng có nổi hai đồng bạc nào để cho anh mượn, dù anh là người bạn thân nhất của tôi. Nhưng nếu bạn mong ước có năm đồng tiền vàng, thì đó chính là mong ước có mục đích rõ ràng, cụ thể và nằm trong khả năng của bạn.
Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. – Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc. Nếu cháu muốn trở thành một người giàu có, thì cháu phải làm sao cho bất kỳ đồng tiền nào của cháu cũng phải tạo ra lợi nhuận, làm cho cháu giàu lên, giàu lên mãi như ý cháu muốn.
Và thay vì cố gắng thay đổi cuộc sống tốt hơn, họ lại rơi vào cảnh bần cùng, bế tắc, thậm chí mất hết lòng tự trọng, sự tự tin và ý chí phấn đấu. Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời. Tarkad cảm thấy thật xấu hổ.
Bởi vì, công việc cho vay dựa trên cơ sở tài sản có sinh lợi theo thời gian. Ông tốt nghiệp trường Đại học ở Nebraska, sau đó phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ suốt cuộc chiến tranh Mỹ - Tây Ban Nha. Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng.
- Chỉ may mắn một điều là tôi có tham vọng làm giàu trước khi gặp ông Algamish. Mặc dù tôi phải đi vay mượn người thân, bạn bè để trả nợ, nhưng các khoản nợ vẫn dây dưa không hết, thậm chí ngày càng nhiều hơn. Cháu đã học được cách tiêu pha ít hơn số tiền cháu kiếm được.
Hãy làm việc, làm việc và làm việc thôi! Chúng ta hãy bắt đầu làm việc ngay bây giờ đi. - Có một số người vốn ghét làm việc. Như vậy so với lúc cha bắt đầu tạo dựng sự nghiệp, con đã thuận lợi hơn cha rất nhiều.
Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. - Không bao giờ! Nhưng tôi lấy làm ngạc nhiên là với tình bằng hữu gắn bó bao năm nay, có bao giờ anh nói với tôi về những điều này đâu, Bansir? – Kobbi kinh ngạc hỏi lại. Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá
- Ồ! Vậy mà tôi đã không nghĩ ra. - Có thể những điều anh nói là sự thật, nhưng nếu tất cả mọi người đều làm đúng như thế thì sự giàu có liệu có đủ để dành cho tất cả mọi người không? Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ?
Ông là một doanh nhân thành đạt và là người có công thành lập công ty Bản đồ Clason ở Denver, bang Colorado, Mỹ. Chiều hôm sau, ông đội một khay bánh mật ong lớn trông rất ngon lành và được bày rất bắt mắt đi dọc theo các con phố, cất tiếng rao hàng luôn miệng. - Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp.