Uống là cháu nôn ra đấy ạ. Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường. Cái cuối có phần họ nói đúng.
Như thế vẫn chưa đủ cho một con người. Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run. Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường.
Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết. Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn. Phải trình đơn cho cái loại đó, nhục lại còn làm cao, còn chửi đổng.
Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người. có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại…
Bạn ghét sự đợi chờ. Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.
Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau. Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.
Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ. Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra. Rồi lại đây ngủ bên em.
Mình nghĩ, nếu im lặng, đồng chí ấy sẽ day dứt về câu đùa sắc lưỡi. Thấy mặt mình mát lạnh. Nghệ sỹ tưởng nhiều vẫn ít.
Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt. Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa. Lại cái đồng hồ báo thức đây.
Có điều, con đường thì khác. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Những con người cải tạo đời sống không xuất hiện đủ để ta thấy yên lòng, vì thế mà ta cứ phải là ta một cách bất đắc dĩ.