Nhưng ông nói: “ biết đâu nó lại là phúc đấy”. Nhiều người có thể thắc mắc tại sao Nhật Bản trở thành cường quốc kinh tế thuộc vào loại mạnh nhất thế giới. "Những vấn đề đáng kể mà chúng ta đang có không thể được giải quyết ở cùng một cấp độ với suy nghĩ đã tạo ra chúng.
Đó là một số tiền lớn khi ấy. Tôi trở nên im lặng hơn trong lớp. Nếu phân tích kĩ lưỡng thì từ ngày ta sinh ra cho đến khi ta 10 tuổi, ta vẫn còn phụ thuộc rất nhiều vào cha mẹ.
Bà cũng là phó chủ tịch hội liên hiệp các nữ doanh nhân thế giới( FCEM). "Ta không bao giờ học hỏi được điều gì từ thành công của mình,mà chỉ học được từ những thất bại của chính mình " _EMOTIONAL INTELLIGEN
Hãy lấy một rắc rối làm một ví dụ: nếu ta nhìn thẳng vào vấn đề và cố thoát khỏi nó, nó trở thành một “tình huống”. Nó phải trải qua tất cả những lần đánh bóng để "kim cuơng" hiện ra . “Hãy thích một tổn thất hơn là một lợi ích không lương thiện; một cái mang lại đau khổ trong chốc lát còn cái kia mang lại đau khổ suốt đời”.
Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình. “Qùa tặng của đau khổ mang đến cho chúng ta là mang ta đến gần với thượng đế hơn, dạy ta trở nên mạnh mẽ hơn khi ta yếu đuối, can đảm hơn khi ta hoảng sợ, sáng suốt hơn khi ta hỗn loạn va không nghĩ đến nó nữa một khi ta không đủ sức vững vàng nữa. [Mahatma Gandhi, “vị cha già” của Ấn Độ, là một ví dụ để minh họa điều này.
Vâng, anh ta đã trở thành “Kia-See”, kẻ sợ chết. Hiện nay, ông là một giám đốc kiêm nhà sản xuất phim. Sau đó, cô kết hôn và rồi có con và khi các con cô đã khôn lớn, cô nhận được một việc làm thêm là điều khiển một máy đêm tiền ở một cửa hàng bách hóa.
Chào đời vào đầu thập niên 1910. Khi đó,tình thế hết sức vô vọng. Cô quẳng đôi giày múa ba lê vào trong kho và không bao giờ mang chúng nữa.
Nhưng ông nói: “ Biết đâu nó là họa đấy”. Vì vậy không thành công trong khoảng từ 40 tuổi đến 50 tuổi là một việc hết đỗi bình thường bởi vì chúng ta đang dấn thân vào giai đoạn mò mẫm tìm đường. Đừng mong tất cả những “bạn bè” của bạn sẽ ở bên bạn .
Chúng ta đang tiến rất gần đến việc tìm ra lời giải đáp bởi vì giờ đây ta đã biết được đến 700 cách mà ta không nên làm . "Rất khó ,quả thật rất khó"Thành Long nói "vì vậy thay vì cố gắng trở thành ông ấy )Lí tiểu Long ),tôi quyết định trở thành chính mình " Chúng tôi tự chỉ định mình làm giám đốc dù lương thấp.
Lại thất bại trong kinh doanh năm 1833. Và tôi có được vị trí của một giám đốc chịu trách nhiệm chung về kinh doanh và tiếp thị trong một hang buôn lớn. Ông thường xuyên phải lội bộ, đón xe buýt, nắm chặt trong tay những tập hồ sơ trị giá 1 bath đựng đầy các mầu đơn bảo hiểm còn trống trong tay và một cây bút bi hai màu giắt trong túi áo.