Dù chị vẫn phải mặc chiếc áo phong phanh đã cũ nát và lạnh lẽo nhưng được ngắm con thích thú trong chiếc áo mới, chị cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. Khoảng thời gian đó cũng không dễ chịu với anh, anh bắt đầu tập hút thuốc – quên sầu, uống rượu – quên buồn. Trong đôi mắt cô chứa đựng bao nhiêu điều, hờn trách có, bi lụy có, bịnh rịnh có, hoan man có, lòng cô đầy mâu thuẩn.
Hôm nay kiểm tra toán một tiết, khi kiểm tra xong, lúc dò lại bài Chíp bị sai một câu. – Đoạn, ông mở phong thư ra . Có bao giờ bạn thắc mắc, khi đi xe máy trên đường, ít khi nào lốp bánh trước bị thủng đinh mà thường là bánh sau?! Hay sao thiết kế những dòng xe đường trường bánh xe sau luôn to hơn bánh trước, thậm chí là bánh kép, trong khi bánh trước luôn là bánh đơn?!.
“Lăng kính mỏng là những dòng cảm xúc ngẫu hứng hay còn được gọi với cái tên thân thuộc là staus, dõi theo từng bức ảnh ghi nhận những góc lạ mà quen - quen mà lạ trong cuộc sống dưới ống kính nhiếp ảnh gia Loges Đoàn. Nghe có mùi xác rữa, bỗng chốc một đàn kên kên từ đâu kéo tới thi nhau rỉa xác chú voi già. Cuối cùng, sau những thất bại đó, sựb tự tin vào chính mình đã giúp tôi có được một công việc như ý mà tôi nghĩ đó là công việc tốt nhất trong số các vị trí mà tôi ứng tuyển trước đó.
Đi học là một bổn phận tưởng chừng vô đối nhưng nó lại thật xa vời với những đứa trẻ lang thang không người thân thích. Có bao giờ bạn tự hỏi: "Sao mình ko giữ nó trong tay?!". Vì Chíp nghĩ tụi nó không đáng cho mình phải phí lời.
Họ chỉ ngồi đó, nhìn nhau, nhưng có lẽ chỉ như thế thôi là đủ, vì họ đã quá hiểu nhau. Chẳng muốn nói gì nhưng luôn mong chờ sự thấu hiểu và cũng dễ dàng thấu hiểu người khác mà chẳng đợi phải nói nhiều. Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ:
Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất. Không biết đôi chân đã mệt mỏi ấy rồi sẽ đi về đâu nhưng cầu mong rằng những tấm lòng nhân ái này sẽ luôn dõi theo bước chân của cụ bà đáng thương và những người đồng cảnh ngộ. Nếu bạn có nhiều ý tưởng khi đang.
Không đợi Lâm Vinh nói thêm lời nào, Linh Vy ôm chầm lấy anh và khóc nứt nở. Vốn sẳn tính nhút nhát và ít quan hệ, không hoạt động xã hội nhiều, đối với tôi, dường như điều đó lại càng trở nên khó khăn hơn. Mỗi người làm việc, không thể không suy nghĩ và đòi hỏi cải tiến công việc phải là cơ sở cho mọi suy nghĩ của chúng ta.
- Mày gì? Để tao nói, cả lớp nghe nè, đứa nào muốn uống nước mía thì theo tao nha, tao khao! "Uh, con có thắc mắc gì thế, con nói đi?" - tôi nhạc nhiên đáp lại. Vào một buổi tối nọ, khi Linh Vy đi học về, cô phát hiện ra sao hôm nay lại có nhiều đôi tình nhân đổ ra đường dạo phố thế.
Người bạn chân thành là người chủ động tìm đến bạn trong những lúc khó khăn nhất động viên tinh thần bạn cố gắng hơn chứ không phải là người cấy thêm vào bạn sự tự ti và nhục chí bằng thái độ ghẻ lạnh, khinh khi. Đi học là một bổn phận tưởng chừng vô đối nhưng nó lại thật xa vời với những đứa trẻ lang thang không người thân thích. Chị công nhân vệ sinh đáng thương đành ra về với hai bàn tay trống.
- Hết chỗ nói, tối ngày lo gửi rượu Tây về cho ông uống thôi là nó đủ sạc nghiệp rồi! Chai Demi hôm bữa uống hết chưa mà gửi hoài vậy? Để xem trưa thế nào. Đi được hơn một ngày đường Cục Ghét thấy nóng lòng bèn hỏi ông Gió: Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.