Tôi chuyên bán cho các luật sư một loại sách gần như là cần thiết cho họ. Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng nên bỏ rơi ngay những kẻ nào chỉ muốn bắt chước người". Tôi đã dùng 30 vạn Mỹ kim làm vốn mà chẳng thu được một xu nhỏ lời.
Công việc của tôi là ghi tên những người tử trận, hoặc mất tích, hoặc nằm nhà thương. WilliamS, hội trưởng công ty xe lửa miền Chicago và Tây Bắc khuyên: "Đừng để giấy má chất đống trên bàn, chỉ để những giấy cần cho công việc đương làm. Má tôi đi được ba năm thì ba tôi bị tai nạn mà mất.
Ông nói: "Thiệt kỳ diệu! Khoa học ngày nay tinh vi tới nỗi mổ được phận tế nhị là con mắt! Thiệt kỳ diệu!" Má tôi hơi cổ, cho rằng dùng tân thời trang là điên. Tại sao thế? Tại kinh nghiệm bảo nó biết rằng làm như vậy chẳng ích lợi gì.
Giáp trạng tuyến, cái hạch điều hoà cơ thể của ta nầy, lúc ấy như nổi doá lên làm cho tim đập mạnh và toàn cơ thể hoạt động ồ ạt, sôi nổi như một cái lò than đúc thép mở tung các cửa cho hơi và không khí ùa vào. Lúc ấy tôi nhớ lại hết quãng đời đã trải, nhớ lại những hành vi xấu xa, những nỗi lo lắng lặt vặt. Rồi tôi toan kiếm việc tại một nhà chuyên chở mà không được.
Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy. Nếu tôi đủ can đảm thì đêm ấy tôi cũng đã tự tử như vậy. Có người khuyên một cô học sinh của tôi nên viết văn vì cô ta có một số dụng ngữ khá lớn.
Tôi không sao tả nổi nổi khổ của tôi lúc ấy. Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không? Thế rồi ông thâu hoạch được những kết quả kỳ lạ! Trong 18 năm qua, kể từ ngày lớp học khai trương, hàng ngàn bệnh nhân chỉ theo học mà khỏi bệnh.
Nhìn vào kính tiềm vọng, tôi thấy một chiếc tàu hộ tống, một chiếc tàu dầu và một chiếc tàu thả mìn. Ở chỗ kiếm được ít huê hồng quá, không xứng với công vất vả đi chào khách. Sau cùng bạn bình tĩnh xem xét có cách nào cải thiện tình thế được không - cái tình thế mà bạn đã chịu nhận trước rồi đó.
Sự ấy đúng trong vài trường hợp, nhưng lại rất sai trong nhiều trường hợp khác. Nên nhớ rằng: "Đời người như bóng câu, hơi đâu mà ngĩ tới những chuyện nhỏ nhen, không đáng kể". Áp dụng những quy tắc trong mỗi cơ hội.
Bà đã giúp nhiều người về mọi cách sinh lợi, từ người phu vác, kiếm không đầy 100 Mỹ kim, tới những ông chủ hãng kiếm được trăm ngàn Mỹ kim mỗi năm. Tôi khờ dại đến nỗi không thấy rõ tôi rất cần một viên giám đốc giảo hoạt coi chừng những con số chi. Tôi có lần viếng khám Sing Sing và điều làm tôi ngạc nhiên nhất là nhận thấy những kẻ bị giam cầm tại đó cũng có vẻ sung sướng như bất cứ người trung bình nào được tự do.
Nếu không có điều kiện cần thiết ấy thì dù có biết cả ngàn quy tắc cũng không có ít lợi gì. Ông muốn nói: Một khi đã quyết định xác danh sau khi xem xét kỹ lưỡng các sự kiện rồi, thì hành động ngay đi. Tôi thấy tôi "khác" hắn các bạn bè và hoàn toàn khả ố.