Để kiểm tra giả thuyết đầu tiên Mình có thể giảm phần lớn chi tiêu nếu ngừng mua đĩa CD và game, John quyết định phân tích chi tiêu trong vòng 3 tháng vừa qua của cậu. Nếu bạn chỉ có một trong hai điều đó, bạn sẽ không thể đạt đến mục tiêu. Chàng Chỉ Trích không nhận ra rằng người ta không hề hài lòng trước những lời chỉ trích của chàng vì họ mới chính là những người thực sự bỏ công sức để cố gắng hoàn thành công việc.
Họ nói: Sau khi nổi tiếng cháu quay lại và tặng ảnh cho chúng tôi nhé. Cảm động trước đam mê và quyết tâm của Kiwi, họ đồng ý. Người-Biết-Cách-Giải-Quyết-Vấn-Đề có một quá trình tiến tới mục tiêu đã được chứng minh là rất hiệu quả.
Kế đến cậu hỏi thăm hàng xóm xem những công việc nào có thể đang cần người. Cậu tìm được một túi gậy chơi gôn mà cha cậu giành được trong một giải đấu của công ty, một chiếc găng tay bóng chày cậu từng dùng lúc học tiểu học và một đống quần áo cũ không mặc vừa nữa. Kiwi bắt đầu nghĩ đến việc mình cần luyện tập và thi đấu trong một môi trường cạnh tranh hơn nếu cô muốn theo đuổi hoài bão trở thành một cầu thủ đẳng cấp quốc tế.
Trong ví dụ thứ hai, những chi tiết đó được xác định rõ ràng: Vậy Người-Biết-Cách-Giải-Quyết-Vấn-Đề sẽ làm gì trong tình huống đó? Hãy xem một ví dụ: Nhận xét quan trọng nhất họ rút ra được từ những cuộc phỏng vấn này là khán giả sẽ phát chán và có thể sẽ không đến xem nữa nếu họ cứ tiếp tục chơi những bài cũ.
Tôi biết việc này sẽ thành công nếu tôi nỗ lực thêm chút nữa. Tiền tiết kiệm hiện tại + số tháng x (tiền chi tiêu hàng tháng + tiền dắt chó đi dạo hàng tháng tiền chi tiêu hàng tháng) = $150 + 6 x ($20 + ($3 x 4) - $15) = $252 Thay vào đó, hãy thử lùi lại một bước và tìm ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề và cách thức vượt qua khó khăn đó.
Dù sao thì trong đầu cô, chúng lúc nào cũng tốt hơn so với trong thực tế. Bạn có thể dùng sơ đồ cây Có/Không để nhận ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề hay cân nhắc cách giải quyết vấn đề. Họ nói: Sau khi nổi tiếng cháu quay lại và tặng ảnh cho chúng tôi nhé.
Trường Amazon không có chính sách hỗ trợ cho sinh viên nước ngoài. Giả thuyết của họ là chỉ có 1/20 số học sinh trong trường (khoảng 5%) biết đến buổi biểu diễn. Những bước tiến này định hướng cho Người-Biết- Cách-Giải-Quyết-Vấn-Đề tiến gần đến với ước mơ và tiếp thêm nghị lực cho họ.
Trong khi tiến dần đến mục tiêu, họ không ngừng theo dõi tiến trình hành động của bản thân để đảm bảo mình đang đi đúng hướng. Tất cả những gì bạn cần làm là mở ti vi hay radio lên và nghe báo cáo về tình hình lưu thông. Nếu ai đó thử làm việc gì và thất bại, chàng sẽ là người đầu tiên lên tiếng: Tôi đã bảo mà!.
Trong chương này, chúng ta sẽ đi theo những bước rất quen thuộc. Tại sao tớ không đi xem hả? À, tớ không biết các cậu sẽ chơi loại nhạc gì, và nói thật nhé, tớ không biết các cậu chơi có hay không… Mình là con người của ý tưởng.
Nhưng trước khi bắt đầu học cách tiếp cận giải quyết vấn đề, cho phép tôi giới thiệu với bạn những Người-Biết-Cách-Giải-Quyết-Vấn-Đề cùng những người bạn của họ. Cậu bắt đầu nhớ lại và liệt kê mọi thứ cậu mua trong vòng 3 tháng trước đó: Nào, tháng trước mình mua một đĩa game 9 đô-la và một thanh sô- cô-la 1 đô-la. Họ không biết loại nhạc chúng ta sẽ chơi hay chúng ta chơi hay dở thế nào.