Nhưng nhờ có máy vi tính, em đã có thể giữ liên lạc với các bạn, những người đã lưu lạc và những người bạn mới đang sinh sống khắp đất nước. Trước hết, trong cuộc sống không tồn tại khái niệm không-có-thể nếu bạn nghĩ là vẫn còn có thể - một khi có thời gian tĩnh lặng, thực sự nhìn nhận và cố gắng, bạn vẫn có thể vượt qua - dù có thể không còn như trước nữa nhưng ở những góc độ khác, bạn sẽ cảm nhận được sự sâu sắc của bản thân và cuộc sống. Cuộc sống chúng ta cũng vậy, mỗi khi nhận ra sai lầm, thay vì cứ mãi dằn vặt, khổ đau, bạn hãy bản lĩnh vượt qua sai lầm để bước tiếp một cách vững vàng hơn.
Người nọ đổ lỗi cho người kia về thảm hoạ tài chính đó. Có thể một lúc nào đó bạn đã quyết định sai, nhưng đầu cần phải tự hành hạ mình bằng cách cứ mãi thắc mắc tại sao mình lại đi sai đường như thế. Em đã phải di chuyển theo cha qua các bang Kentucky, Illinois, Texas và Colorado.
Theo dõi những cuộc thi hay trò chơi lành mạnh được tổ chức trên truyền hình, để ý đến sự thăng trầm của đội bóng mà bạn ưa thích hoặc cùng chia sẻ niềm vui chiến thắng của đội tuyển quốc gia với bạn bè - điều đó sẽ giúp bạn tìm thấy điểm chung giữa mình với những người xung quanh và sẽ mang đến cho bạn một niềm tin nho nhỏ trong cuộc sống thường ngày. Có một khuynh hướng ngày càng phổ biến trong xã hội hiện nay, đó là thay vì nhận ra những khuyết điểm của bạn thân rồi kiên quyết sửa đổi, cải thiện, nhiều người lại dễ dàng chấp nhận chính mình. Việc mở rộng giao tiếp với những người xung quanh nhiều hơn sẽ làm tăng sự quan tâm lẫn nhau, góp phần tăng thêm niềm vui cuộc sống.
Những người quá ganh đua luôn đánh giá thành công của họ thấp hơn những người biết dũng cảm vượt qua thử thách cũng như chấp nhận sai lầm hay thất bại của mình. John List là một người đàn ông lớn tuổi, hiền hoà và trông không lấy gì làm bắt mắt. Đừng để thành công của người khác làm bạn mất phương hướng.
Bạn muốn tự do đi đây đó, được ở bên người thân suốt cả ngày, bạn cần thời gian để cùng gia đình, bạn bè tham gia những chuyến dã ngoại. Chúng ta cần chấp nhận thực tế rằng - mình chỉ có thể sống hoà thuận với đa số chứ không phải đối mặt với tất cả những người thân của chúng ta, và đó không phải là thiếu sót mà là một hiện thực. Với họ, hạnh phúc không chỉ là cảm giác sở hữu hay đến đích, mà còn là cảm giác khám phá từng ngày trên từng chặng đường đi.
Nên nhớ rằng không hề tồn tại bất cứ một quy tắc nào chuẩn mực cả. Không ai chịu nhường nhịn ai, Nellie kiện em gái mình ra toà. Chúng ta thường tranh thủ dùng thời gian ngủ để xem ti vi, giải quyết công việc.
Vấn đề là, khi đã ra đến giữa sông thì hai nửa của cây cầu lại không gặp nhau. Sự kiên nhẫn và thành công với mục tiêu ban đầu giúp họ vượt lên những mục tiêu tiếp theo. Còn những sinh viên làm chậm nhưng lại so sánh mình với những người chậm hơn thì cảm thấy khá hài lòng với bản thân, và dường như họ chẳng cần biết đến sự hiện diện của những con người giỏi giang kia.
Khi bước vào cuộc sống, chúng ta thực sự đặt chân lên cuộc hành trình tự khẳng định mình, trải nghiệm, khám phá và đi tìm hạnh phúc cuộc sống. Còn nếu so sánh với những ngày khốn khó mà bạn từng trả qua, bạn sẽ thấy mình cần phải trân trọng những giây phút hiện tại đó. Nó tiếp thêm hương vị cho cuộc sống, cung cấp cho bạn những thông tin cần thiết, nhưng nếu quá lạm dụng, nó có thể khiến bạn chẳng còn quan tâm gì đến những điều khác thật sự quan trọng đang diễn ra xung quanh.
Nếu cảm thấy có điều gì chưa thoải mái thì hãy trao đổi chân tình để mối quan hệ với mọi người trở nên gần gũi hơn. "Tại sao một người anh từng quen biết lại có thể thành công và giàu sang đến mức nhưt hế, trong khi anh lại mãi sống một cuộc đời khiêm tốn như vậy? Tại sao anh không thể thành công như Ken?" Vốn dĩ Alan chưa bao giờ muốn bó buộc mình cho một công ty nào đó, và cũng chẳng hề ước mơ được nổi tiếng. Thái độ của chúng ta thường được bộc lộ qua những biểu hiện tinh tế hơn - qua nét mặt, giọng nói và ngôn ngữ cơ thể…
Nhưng nếu để ý quan tâm đến từng học sinh, bạn sẽ khám phá sau mỗi gương mặt ẩn chứa một thế giới đang khao khát những kiến thức mới được truyền từ bạn. Khi nghĩ về quá khứ của mình một cách có ý thức, đa số mọi người đều có khuynh hướng thiên về những kỷ niệm đẹp. Liệu bạn có đồng ý tham gia một cuộc thi nào đó - cuộc thi ăn bánh mì kẹp chẳng hạn, một cuộc thi đòi hỏi bạn phải tự rèn luyện bằng cách ăn thường xuyên loại thưc phẩm không có lợi cho sức khoẻ? Thậm chí khi đã giành được một giải nào đấy, có lẽ bạn cũng sẽ chẳng bao giờ thấy tự hào về khả năng ăn bánh mì kẹp của mình, và thật sự nó cũng chẳng có ý nghĩa với bạn cả.