Xuống nhà, ông nội vừa sang. Ngay cả trong giấc mơ, ta cũng chỉ muốn ở bên nàng. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.
Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác. Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên. Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.
Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Chị lắc đầu bảo mệt lắm.
Chúng khác nghĩa nhau nhưng nghe thì na ná như nhau. Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Quần áo độ này mặc rộng ra.
Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ. Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu.
Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than. Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông. Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ.
Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ. - Ông quả là người biết lo xa.
Nói thì hay mà làm thì rất dở. Không có chim non ở trong. Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng.
Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy. Tôi cho ông thời hạn ba ngày. Dẫu chưa diễn đạt được hết cái muốn diễn đạt.
Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột. Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ. Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo.