Những bất đồng ý kiến rõ rệt nhất của Jobs với các nhà quản lý trong chuyến đi châu u thường liên quan đến dự báo doanh số bán hàng. Bộ phim của chúng tôi thắng về doanh thu. Thật dễ để “ném đá” vào Microsoft.
Holmes kể “Khi chúng tôi ra đến con đường lớn, Jobs bắt tôi ngồi trên ghế lái, chỉnh tốc độ lên mức khoảng 88 km/h (55 dặm) ròi sau đó mở bản nhạc Blood của Dylan, gối đầu vào lòng tôi và ngủ. Thay vì chỉ cười, Jobs đã lao vào và bắt đầu thay đổi giao diện để phù hợp với sở thích của ông. Jobs nói: “Cậu phải đến ngay Apple vào sáng ngày mai.
Ban nhạc này là đối tượng cao giá cuối cùng, chủ yếu là vì họ vẫn chưa dàn xếp được với hãng đĩa EMI - đang sở hữu hầu hết các bài hát của nhóm - về phương thức xử lý các quyền lợi số. Ông luôn tự cho mình là một nghệ sỹ - một yếu tố sẵn có trong con người ông - và thật sự theo đuổi tính nghệ sỹ đó. “Xem giao diện hoạt động thế nào này!” về sau Marsalis đã kể lại: “Tôi không quan tâm lắm đến máy vi tính, và tôi cũng bảo với anh ấy mãi rồi, nhưng anh ấy cứ thao thao bất tuyệt suốt hai tiếng đồng hồ.
“Đây là một trong các quyết định của cuộc đời,” ông nói với Fadell. “Chúng ta muốn những đoạn quảng cáo phải đại diện và tuyên bố cho những gì chúng ta đã làm được. ” Kottke quyết định làm sáng tỏ trường hợp của ông với Jobs bằng cách lượn lờ bên ngoài văn phòng của Jobs và tìm cách bắt chuyện với ông.
” Thật là một hành vi trộm cắp bỉ ổi. Vì vậy, có thể nói là tôi đã đi lên từ sự nghèo đói, một điều thật tuyệt vời, bởi lẽ tôi không phải lo lắng về tiền bạc; đến sự giàu có tột cùng, nhưng tôi cũng lại không phải lo lắng về tiền bạc. ” Một vài ngày sau đó thì Câu chuyện đồ chơi 3 (Toy story 3) ra mắt.
Dàn xếp một buổi diễn hoành tráng khơi dậy những nỗi đam mê cũng tạo ra cảm xúc như việc đã chế ra một sản phẩm tuyệt hảo vậy. “Cửa hàng sẽ trở thành mặt thể hiện giá trị vật chất của một thương hiệu,” ông dự đoán, ông nói rằng khi còn trẻ, ông đã bước chân vào những cửa hàng đồ sộ như lâu đài, được ốp gỗ và tràn ngập không khí nghệ thuật mà Ralph Lauren đã sáng tạo nên trên phố 72 và Đại lộ Madison ở Manhattan. “Anh không lên kế hoạch trước cho nhiều hơn một năm, điều đó nghe thật tòi tệ.
Trước sự ngạc nhiên của Tate, vài tiếng sau, tức là sau nửa đêm, Jobs trả lời: “Đúng, tự do không tiến hành các chương trình ăn cắp dữ liệu cá nhân, tự do không thực hiện các chương trình ăn mòn pin, tự do không sử dụng mấy thứ văn hóa phẩm đồi trụy. Noyce lạicùng Gordon Moore lập một công ty khác lấy tên là Integrated Electronics Corporation và họ đã ngay lập tức gọi tắt là Intel. Người quản lý trung tâm này, không ai khác chính là người bạn tại trường Reed của Jobs, Robert Friedland.
“Anh thực sự nghĩ Jobs có gì ở đó sao?” Gates hỏi Amelio. Ai nấy đều ghét cay ghét đắng cái ý tưởng này. “Tôi biết là Ron đã đúng,” ông nhớ lại.
Jobs và Woz sẽ ngược xuôi ở khắp vùng Camino Real, cố gắng kiếm các cửa hàng điện tử để bán nó. Tôi muốn nói, ‘Sao anh lại cư xử với họ như vậy?’ Và Jobs sẽ nói, Tôi biết họ còn có thể làm tốt hơn. ông và Jobs, cùng với phu nhân của họ, tới bữa tối tại Evvia, một quán ăn Hy Lạp ở Paolo Alto, để đưa ra một danh sách những khách mời được lựa chọn kỹ lưỡng.
Jobs đi đến kết luận Sculley là kẻ thất bại, thêm vào đó sự mong đợi mối thâm tình với ông của Sculley, cũng như ảo tưởng rằng họ rất giống, nhau càng khiến Jobs khinh miệt thêm. Jobs thực tế đã tìm được người thầy của mình ở ngay cạnh khu phố bên. Cha mẹ của ông không có ở đó, và ông cũng không có chìa khóa.