Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi. Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này. Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu.
Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.
Chàng đã mang nước đến cho mảnh đất nhỏ bé của mình bằng cách tạo ra một dòng suối trực tiếp bắt nguồn từ hồ, đồng thời làm giả được phần nào lượng nước đang ứ đọng trong hồ. Và nó chỉ có thể mọc lên từ lòng đất. Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra.
Sid cần nước cho mảnh đất của mình, nhưng nếu chàng ở đây lấy nước suốt cả ngày thì sẽ lại đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp ấy. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó. Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả. trong tất cả mọi thứ trên đời.
Bà chúa hồ nghe thế liền phá lên cười. Vì thế Nott lên tiếng chào bà: Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về.
Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết. Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.
Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Mỗi năm, tôi đều thay đổi những chiếc túi bán chạy nhất, tôi luôn chỉnh sửa lại kiểu dáng để làm cho chúng ngày càng hấp dẫn hơn.
Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột : - Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây. Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày.
Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác. - Ta tin rằng có một cây bốn lá sẽ mang lại may mắn vô tận cho những ai sở hữu nó như những gì ông ta nói.