Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. Tôi đã dùng những lời lẽ khôn ngoan để phân tích cho bà ấy hiểu, nhưng lại bị bà ta mắng cho một trận. – Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ?
Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu. Kể từ đó, con được công một thành viên của nhóm người luôn thực hiện những cuộc kinh doanh mạo hiểm một cách thận trọng ấy. Lúc đó, tôi quan sát thấy những người thợ khác làm việc giỏi hơn tôi và được trả công cao hơn.
- Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh". - Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua? Nó đã làm biến đổi vùng thung lũng khô cằn thành một vùng đất trồng trọt, chăn nuôi phì nhiêu.
Suy đi tính lại, con chỉ còn cách bán đổ bán tháo phần còn lại cho một người Do Thái để kiếm được đồng nào hay đồng ấy. Nhưng nếu tôi là một người đàn ông, tôi thà chết còn hơn trở thành một kẻ nô lệ. Căn nhà và những vật dụng có giá trị đều bị họ xiết hết.
- Người buôn trứng đáp. – Bansir trầm ngâm lên tiếng. Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, sau đó họ cùng cười và giơ cao những cái túi trống rỗng của mình.
Thành Babylon vẫn kiên cố trước bất kỳ một sức mạnh quân sự nào. Vậy bây giờ chúng ta hãy thảo luận đến các công việc kinh doanh, buôn bán xem sao. Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây.
– Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm. - Có một số người vốn ghét làm việc. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau ông mơ hồ nhận ra những điều tồi tệ sắp xảy đến với mình.
- Nhưng chúng ta không biết cách người khác làm ra vàng như thế nào để bắt chước làm theo? – Kobbi thắc mắc hỏi. Kể từ đó, chúng không còn nói chuyện với nhau nữa. Megiddo tiến đến và hỏi về công việc trang trại, mùa màng của ông ta, rồi sau đó thuyết phục ông ta rằng, mình là một người rất thành thạo công việc đồng áng.
Vài ngày sau vào một buổi chiều, Rodan do dự bước vào cửa hàng của Mathon, một người cho vay vàng, buôn bán nữ trang và các loại vải vóc quý. - Có một số người vốn ghét làm việc. Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con.
Rồi cháu hãy hình dung ra từng đoàn người bước xuống những hố đất sâu, xúc đầy một giỏ đất rồi vác lên vai, trèo lên thành hố trơn trượt để đến đắp vào bờ kênh. Và đáng tiếc là tôi đã để vuột mất nó. Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình.