Nếu điều này có vẻ quá khó thì hãy cố gắng tập luyện nhiều hơn. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo. Cavett biết rằng điều này làm cho chương trình có hồn, chứ không cần phải tìm kiếm những ý tưởng xa xôi đâu khác.
Ông này cốt ý muốn xem tổng thống sẽ phản ứng như thế nào trước một số tiền lớn như vậy, số tiền mà có lẽ con người tài giỏi đến từ ngôi làng Vermont nhỏ bé kia chưa từng trông thấy bao giờ. Năm kế nữa cũng không nốt… Rõ chưa? Các cậu đã làm một chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng thấy ở cái trường này. • Họ biết cảm thông và chia sẻ, đặt mình trong hoàn cảnh của bạn để hiểu hơn những gì bạn nói.
Tuy nhiên cũng có những trường hợp, sự thông minh trên mức một người Mỹ bình thường ấy, thay vì giúp ích thì lại làm hại ông! Thị trường chứng khoán năm nay dao động thất thường quá. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn.
Bất cứ dân tộc nào cũng muốn được gọi tên đúng nguồn cội của họ một cách trân trọng. Trước khi nói những lời như vậy, tại sao bạn không nghĩ rằng khi nghe nó tang chủ còn xốn xang đến chừng nào. Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa.
Harvey cũng đồng ý về tầm quan trọng của sự lắng nghe. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc. Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời.
Một lần nọ Jim tâm sự với tôi rằng anh rất bực mình khi một số người gặp ai cũng hỏi Khỏe không? cho có lệ rồi chẳng thèm chú ý nghe câu trả lời. Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia. Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.
Nói chuyện với cấp dưới thì giữ thái độ như thế nào? Có nhất thiết là lúc nào cũng phải nói như quát thì mới thể hiện được cái uy của người lãnh đạo? Chắc chắn là không. Tôi sẽ giới thiệu cậu với họ. Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác.
Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới. Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười.
Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn. Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật.
Tự tin khi nói có nghĩa là bạn đang tự tin trong cuộc sống. Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề. Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy.