Chẳng hạn như chuyện ông Harry Vane bị xử trảm do ông Samuel Pepys chép lại trong tập Nhật ký của ông. Nhưng dù sao, riêng bạn bao giờ cũng còn có cách xoa nhẵn những nếp nhăn trên mặt hoặc chữa lành chứng vị ung bao tử của bạn. Bạn thử nghĩ coi: một phần ba những nhà chỉ huy các xí nghiệp đã tự huỷ hoại thân thể vì các chứng đau tim, vị ung và mạch máu căng lên khi chưa đầy 45 tuổi.
Ông ngạc nhiên thấy mình rất vui vẻ, còn có óc trào phúng nữa là khác. Thiếu thời ông được học ít, bắt đầu làm trong một tiệm nhỏ ở nhà quê rồi sau giám đốc công ty U. Người ta không để các bệnh nhân được ngồi yên một phút nào, thường là bắt họ phải hoạt động ở ngoài trời như câu cá, săn bắn, đánh banh, chơi cầu, chụp hình, làm vườn, hoặc khiêu vũ khiến họ chẳng có phút nào rảnh để nhớ lại những nỗi ghê gớm ở trận tiền.
Luôn luôn tự nhắc nhở rằng trong cuốn ấy hãy còn nhiều lời khuyên giúp ta cải thiện đời ta được nữa. Bạn có giữ được như vậy chăng? Nếu bạn là một người bình thường, vô bệnh, bạn có thẻ trả lời. Võ trang! Chiến đấu! Chỉ hai chữ ấy là đủ rồi.
Tôi xin được một chân giữ nón [27] trong một câu lạc bộ lớn, ngoài ra còn buôn bán vớ nữa. Housman không làm cho bạn cảm động thì tôi xin kể lời của một người Mỹ nổi danh nhất ở thế kỷ này, trong số những người theo thuyết vô thần: Theodore Dreiser. Nhất là ông lại có thì giờ suy tưởng.
"Sau cùng tôi tìm đến một bác sĩ quen biết cũ. Và tôi tìm thấy một điều làm tôi ngạc nhiên vô cùng là 70% những khách tôi mời được, đều nhận lời ngay từ đầu tôi lại thăm. Mình lo về chuyện gì vậy? Áp dụng luật trung bình xem việc đó có thể xảy ra được không đã!".
Những cây quanh năm tươi ấy biết uốn thân, cành dưới sức nặng, biết cái đạo hợp tác với những tình thế không tránh được. Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không? Khi nghe tôi hỏi về nguyên nhân thành công, ông đáp: "Đã từ lâu, tôi chép trong một cuốn sổ hết thảy những cuộc hội họp về kinh doanh mà tôi đã dự.
Tôi tự nghĩ: "Có lẽ mồ của ta đây". Cuốn đó cho biết nếu ta để những cảm xúc phá hoại xâm chiếm đời ta thì sẽ làm hại thân ta đến mức nào. Ít bữa sau, bác sĩ kêu điện thoại cho hay cháu đã qua cơn nguy.
"Người ta chỉ bày tỏ được một cách hoàn toàn những điều cảm thấu thâm tâm". Công việc của tôi là ghi tên những người tử trận, hoặc mất tích, hoặc nằm nhà thương. Ông nói: "Rồi một hôm đi cắm trại cùng mấy anh em, tôi nghe tiếng củi nổi lạch tạch, tiếng lửa phun phì phì, mà cảm thấy những tiếng đó không khác chi tiếng máy sưởi ở nhà tôi hết.
Bạn có thích sống không? Có muốn sống lâu và khoẻ mạnh để hưởng cái vui "ăn ngon ngủ kỹ làm tiên trên đời" không?. Mưa như trút, bà Glover đứng run cầm cập giữa trời trong vài phút rồi kiếm chỗ trú chân. "Ngày hôm nay là ngày Thượng Đế ban cho ta.
Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo. Nếu phải làm lại cuộc đời, ngài có muốn làm nghề kiến trúc sư nữa không? Vậy anh còn lo nỗi gì?