Chồng tôi đồng ý cưới tôi chỉ vì món hồi môn đó, chứ không hề yêu thương gì tôi. Tôi sẽ để lại đây người nô lệ thông minh và hiểu biết nhất của tôi. Đối với người cho vay, ông ấy lấy anh để làm vật chứng vay tiền đấy.
Đến xế chiều, ông đã đến gần bức tường thành đồ sộ đang xây dở dang và nhìn những dòng người, giống như những đàn kiến đen đang nối nhau trên các bậc thang nghiêng nghiêng bám dọc vách tường. Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy. - Anh hãy làm ơn nói cho tôi biết đi, anh Godoso! Khi chúng ta tới Babylon, liệu chúng ta có bị bán vào trong những bức tường thành kia không?
Thế mà nhìn lại, đắng cay của chúng ta lại nhiều hơn hẳn ngọt bùi. – Tôi là một người thu mua gia súc, chủ yếu là lạc đà và ngựa, nhưng thỉnh thoảng tôi mua cả cừu và dê. Con cái của họ chỉ có thể đùa nghịch trên những lối đi bẩn thỉu và các bà vợ không thể trồng trọt được gì để cải thiện những bữa ăn đạm bạc trong gia đình.
- Chị của anh là một người đàn bà đảm đang, khéo léo khiến tôi rất nể trọng. Vậy làm thế nào để cho vàng sinh lợi. - Tể tướng nói phải đấy.
Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula: Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng. Để duy trì sự giàu có cho mình, anh nên tìm cách làm cho số vàng đó sinh lợi.
Người cho vay tiền cũng không chờ gặp ông Nana-naid mà chỉ bảo với bà Swasti nhắn lại với ông chủ là ông ta đã đến và bắt ông đi. - Mày nói vậy là được rồi. Số tiền tăng lên tỷ lệ thuận với thời gian - bạn cho vay càng lâu thì sau này số tiền thu về càng lớn.
So với một túi vàng, thì theo con, nó có giá trị gấp hàng chục lần. Chúng ta thường mong ước được giàu có, nhưng chúng ta không biết rằng, đang trong tình trạng nghèo khổ mà muốn được giàu có ngay thì chỉ là điều không tưởng. Ngoài các công trình thủy lợi, Babylon có một thành tựu nổi bật thường được mọi người nhắc đến.
Nghe thế, người nông dân rất hài lòng và bởi vì đứa con vẫn chưa cần đến tiền nên anh ta để người vay tiền vay tiếp số tiền đó. Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại: - Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ.
Tôi không muốn làm việc ở đó và bị đánh chết. Đó là vì họ đã không đánh giá đúng năng lực của mình. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông.
– Còn ta, ta cũng sẵn sàng giữ lời hứa. Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Tôi nghĩ đó là loại rượu ngon nhất mà lúc bấy giờ tôi có thể nếm được.