Nhưng sự thật là chỉ có ba lý do sau, mỗi lý do đều liên quan đến từng giai đoạn ghi nhớ: Những con số này có thể tạo thành các từ có nghĩa như: TAN (màu rá nắng), TONE (giọng, âm thanh), hoặc TUNE (giai điệu). Như chúng ta đã thảo luận, mục đích ở đây là liên kết các đồ vật đang tồn tại (các đồ vật trong nhà) với những điều mới mẻ (“Những việc phải làm ngày mai”).
Những từ trên được dùng để mô tả trạng thái tâm trí ở những giai đoạn học tập khác nhau, khi mà số lượng tài liệu cần học ngày càng nhiều đến mức “vô nhân đạo”. Sản phẩm chính của công ty là cánh cửa biểu diễn lớn kiểm soát số lượng các đấu sĩ và sư tử vào đấu trường (Cánh cửa này sẽ tự động đóng lại khi một trong số họ cố gắng trốn thoát). Bên trong ngôi nhà, bức tượng nữ thần Roman trông rất khác thường.
Món quà đặc biệt mà nó mua tặng bạn bè khi trở về nhà là gì? Một con rô-bốt (technician) được trang trí những viên đã xanh (blue stones). Anh ta tiếp tục tưởng tuọng anh ta có thể nâng cái tủ lên rồi đặt bên cạnh lọ hoa với sự giúp đỡ của mười nô lệ khỏe mạnh cố gắng giữ cho chiếc tủ không bị đổ. Hãy tưởng tượng rằng chiếc ví của bạn nhạy cảm với ánh sáng.
Thật may mắn khi trí nhớ của con người có thể tiếp thu một lượng thông tin lớn đáng ngạc nhiên mà không cần phải cố gắng. Tuy nhiên, nếu chúng ta không phải là những diễn viên có năng khiếu bẩm sinh thì chúng ta cần dùng đến sự giúp đỡ của các móc treo. Biến đi! (kèm theo là hành động xua xua tay với người đứng trước bạn) – “Điều này không thể là sự thật! Bạn nghe từ đâu vậy?”
Bạn sẽ nhanh chóng khám phá ra rằng trước đây trí não của bạn đã không hoạt động hiệu quả theo những cách khác. Khi bạn đứng ở vị trí đó, hãy lấy danh sách những hình ảnh then chốt và “treo” những ý tưởng này lên các đồ vật trong phòng. Bạn có thể nhớ lại chúng bất cứ khi nào muốn.
Hơn nữa, nhà bạn sẽ không bị bốc mùi… Nếu đứa trẻ đó lại mặc một bộ quần áo của người bảo vệ rừng cho quả chuối và ăn ngấu nghiến con búp bê thì chắc chắn đứa trẻ này có vấn đề trong việc lưu thông tin (hay bị lỗi hệ thống). Bạn hãy đề nghị anh Wang hay chị Yoshimoto giải thích ý nghĩa tên của họ.
Một điều kỳ diệu đã xảy đến khi tôi đang học phổ thông. Tại hai bến cảng tiếp theo có tất cả 12 hành khách lên thuyền và 4 hành khách xuống thuyền. Chúng ta cùng điểm lại các hình ảnh then chốt một lần nữa: các cánh cổng gỗ (Sự kết thúc của cổng gỗ - tương lai thuộc về cánh cửa MCXLLLV), rèm cửa màu đỏ (mở theo chiều ngang, trái lại việc ở theo chiều dọc thông thường), mười nô lệ khỏe mạnh (không cần đến họ nữa), hai đồng tiền (giá trên quầy và giá chiết khấu), logo của công ty (tiểu sử sơ lược của công ty Microus Softous), một dây màu đen với sáu đốm trắng (dòng sản phẩm của công ty) và bốn khách hàng (khách hàng của công ty).
Các câu hỏi này thật sự không thích hợp trên một đồ vật cổ kính như vậy. Bạn thò cổ (neck) nhìn vào xem có cái gì trong phòng, và rồi cổ bạn bị đau… Bạn cứ thế tiếp tục câu chuyện. Mục đích là để cho tất cả mọi người trên thế giới khi xem Tiger Woods chơi sẽ nhớ ngay đến hãng Nike, dù chỉ là vô tình.
Sau khi cô ấy liệt kê những thứ cần thiết, anh ta hỏi: “Em à, vậy là có bao nhiêu thứ cần mua hả em?” “Năm”, cô ấy trả lời. Tôi giải thích rằng cứ bảy năm thì mỗi người đều nên nghỉ ngơi hẳn một năm. Hãy xem này! Ai đó đã vứt một chiếc giường (bed) đi và nó đang nằm bên cạnh chiếc hộp.
Ta có thể ngừng học bất cứ khi nào muốn. Anh ta có thể biết được giá cả và xem ảnh về tất cả các địa điểm. Theo bản năng, hầu hết chúng ta thường phải sử dụng sự hỗ trợ để ghi nhớ mọi thứ.