Hãy bắt đầu ngay, bạn cũng có thể tạo ra may mắn cho chính mình. Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. Tuy nhiên cây bốn lá thì rất yếu, vì thế nó cần đất sạch đá thì mới có thể mọc lên được. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Tôi đang nghĩ về câu chuyện này, vì cớ làm sao mà no đến với tôi nhỉ? Tôi đã gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình, người mà tôi đã không gặp năm mươi năm rồi, và được nghe người ấy kể cho câu chuyện may mắn này. tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa.
Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Bà chắc chắn sẽ giúp được ta.
biết đâu ông ta đang cố tình gạt mình. Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón. Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên.
Hãy nhanh nhanh lên, ngươi không còn nhiều thời gian nữa đâu. Cậu chuyện cũng đã giúp tôi thực hiện nhiều quyết định rất quan trọng cho cuộc đời mình. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi.
Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh . Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua. Khi đến nơi, Nott thấy Merlin đang đứng sừng sững giữa khu vườn, ánh mắt trang nghiêm nhìn thẳng vào Nott.
Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ. Nhưng không chỉ có thế, nó còn tuôn xuống khắp cả mọi nơi trong vương quốc, rơi cả xuống cạnh những hiệp sĩ không chấp nhận thách thức của Merlin. Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi.
Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào.
Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu. Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn.