– Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu. - Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng? Lần này, tôi nhận thấy gương mặt của ông có thêm nhiều nếp nhăn và cặp mắt trĩu xuống.
Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: Khi chúng tôi đến nhà mẹ bà Sira, thì trời đã tối đen như mực. Hai con lạc đà di chuyển một cách chậm chạp và mệt nhọc trên những phiến đá lởm chởm, nhọn hoắt.
- Arkad à! Sao anh luôn may mắn hơn chúng tôi thế? Anh đã trở thành một người giàu nhất ở thành Babylon, còn chúng tôi vẫn phải vật lộn hàng ngày với cuộc sống nghèo khổ. Ba người này vẫn cặm cụi, lam lũ trên mảnh đất của mình. - Đây là một vấn đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận.
Cái này là của Nebatur, người buôn lạc đà ở Babylon. Trong tâm trí, tôi vẫn luôn cố gắng vươn lên từ nghịch cảnh, nhưng thực tế tôi càng ngày càng rơi xuống vực thẳng. Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về.
Trước đây, tôi nghĩ rằng nó là điều mà ai cũng mong ước và nó có thể xảy ra không cần bất cứ sự nỗ lực nào của con người. - Đúng là một suy nghĩ tinh tế! – Arkad lên tiếng tán thưởng. Gã ấy vốn không hề chú ý tới ông từ khi mang ông tới đây, nhưng bây giờ thì huênh hoang khoác lác nói về những khả năng, sức lực và tài cán của ông để đòi tiền cao hơn.
Và những khoản chi tiêu này có thể vượt quá khả năng chi trả của các bạn. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng: Nếu cháu muốn đến Nippur thay ta làcông việc đó, thì ta sẽ xem cháu như là một đối tác làm ăn và sẽ chia cho cháu một phần tài sản của ta sau này.
Anh ta vẫn không quên nhắc nhở ông hãy chăm chỉ làm việc. - Vừa nói, Nomasir vừa đặt tiếp hai túi vàng xuống sàn nhà. Đây chính là phương thức chữa trị thứ hai cho một túi tiền lép xẹp: “Kế hoạch hóa những khoản chi tiêu ngay từ bây giờ sẽ giúp các bạn đáp ứng được những nhu cầu cần thiết, hưởng thụ những niềm vui trong cuộc sống, đáp ứng những ham muốn chính đáng và bảo đảm một cuộc sống no đủ trong tương lai”.
Quy mô xây dựng của nó có thể sánh ngang với các kim tự tháp vĩ đại ở Ai Cập. Tôi từ phương xa tới, đang định sáng mai đem đàn cừu này vào thành để bán, nhưng vừa rồi tôi mới nhận được tin người vợ yêu quý của tôi hiện nay đang lâm bệnh nặng ở nhà. – Và số tiền đó cháu đã gửi cho ông Aggar, người thợ làm khiên, để ông ta mua đồng.
Tôi sẽ để lại đây người nô lệ thông minh và hiểu biết nhất của tôi. Chúng ta nên tìm hỏi những người tài giỏi về điều ấy. Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng:
Họ lặp đi lặp lại công việc từ ngày này sang ngày khác, từ năm này qua năm khác. Sự phát triển của cả thành phố rộng lớn này đều chỉ do bàn tay con người vun đắp. Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt.