Và ông bước xuống đến bên anh. Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt.
Đầy là điều chưa từng bao giờ xảy ra trước đây. Khi Sid chuẩn bị đứng dậy đi, Sequoia lên tiếng: Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng.
- Merlin, Merlin! Ngươi đâu rồi? Dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng quyết tìm ra ngươi! Tại sao ngươi đã dám lừa ta. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Điều này cũng không có gì là lạ.
Sự sợ hãi mong muốn của anh cuối cùng đã được khẳng định: "Ta sẽ không bao giờ gặp may mắn. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ.
Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng:
Chắc anh mất trí rồi. Còn với những ai dám tin, dám tạo ra các điều kiện của sự may mắn thì họ không tin vào những điều may rủi. - Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi.
Nếu chàng tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ vào ngày hôm sau, chàng cũng sẽ không biết phải làm gì với nó. Max kiên nhẫn nói tiếp trong khi Jim vẫn lơ đãng nhìn đâu đâu: Người có thể nào dành chút thời gian để nói chuyện với con không?
Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng.
- Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây. Thế là tôi chỉ việc làm lại những kiểu túi mà tôi đã xách không biết bao nhiêu lần khi còn là một thằng bé khiên đồ cho khách. Ngay sau đó, những hạt giống nhỏ lấp lánh như bọc vàng từ trên không trung bắt đầu rơi tỏa xuống khắp nơi theo cơn gió.