Nếu làm trái luật đó tức thì những nỗi khó khăn sẽ hiện ra. Vậy mà tất cả bài vở đó - tin tức, xã luận, tiểu thuyết - tờ báo đã đăng trong một ngày, và bán không phải là hai đồng mà hai xu. Thuật đó dùng với đàn ông cũng có kết quả mỹ mãn.
Khi bọn thợ làm ngày tới, thấy con số 7. Và bây giờ chính những nhà đại tư bản ở Wall Street đều lại nhờ ông chỉ bảo. "Tôi đã nhận thấy rằng muốn cho tội nhân hợp tác với và trở lại con đường lương thiện thì khen những sự gắng sức của họ, có hiệu quả hơn là rầy, phạt họ".
Họ khuyến khích anh, khuyên anh và thú rằng đã có nhiều thiện cảm với anh. Ai chế giễu ông rằng dùng đồ lòe loẹt vô dụng đó để thưởng những người đã nhiều lần vào sanh ra tử với ông, ông đáp: "Loài người vẫn bị cai trị bằng những đồ lòe loẹt đó". Tôi biết một người đã làm giám đốc một công ty bảo hiểm lớn từ 15 năm rồi.
Mà bị đuổi lại càng không thú chút nào hết. Thì ra ngài Tổng thống kêu nó, cho nó hay rằng hiện có một con chim đa đa đậu trong sân cỏ, và nếu nó muốn coi thì ngó ra sẽ thấy. Tôi muốn xin ông giúp tôi như vầy: 1.
Chắc bạn đã được nghe người ta nói tới nó: tên nó là Caruso. Mà bà biết rằng trứng gà ta làm bánh không tốt bằng trứng gà tàu. Nếu bạn tin rằng mọi người đều chú ý tới bạn, thì xin bạn trả lời tôi câu này: "Nếu bạn chẳng may chiều nay từ trần thì sẽ có bao nhiêu người đi tiễn bạn tới huyệt?".
Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc. Tôi tính thử làm càn một lần nữa xem sao. Bạn ráng tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính của họ nữa.
Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm. Sao? Cả một tòa nhà vì vậy mà phải trễ sao? Phải bồi thường lớn và sai hẹn, sẽ lỗ vốn lớn, bao nhiêu sự khó khăn! Mà chỉ vì mỗi một người! Gọi điện thoại. Ta hãy để cho khách hàng, bạn bè, người yêu và bạn trăm năm của ta thắng ta trong những cuộc tranh biện nho nhỏ mà không tránh được.
Đó là lỗi đầu tiên của hãng. Cũng như hết thảy những người dẫn đạo quần chúng, ông biết rằng cách thần diệu nhất để chiếm lòng người là bàn tới vấn đề mà người đó thường ấp ủ trong lòng. Khi ngồi bàn ăn sáng, tôi hớn hở chào nhà tôi.
Rồi ông Eastman chỉ cho ông Adamson tất cả những đồ trang hoàng trong phòng, chính do ông chỉ bảo, sắp đặt. Mà bạn cũng phải làm như vậy mới chiếm được sự chú ý của mọi người. Tôi sẽ làm cho ông đổi ý".
Chính bà cũng biết vậy nữa. Tôi ngoan ngoãn hứa sẽ vâng lời. Hết thảy chúng ta ai cũng muốn như vậy.