Mức độ đối phương tiếp thu hư cấu của anh tùy thuộc vào cách thị ý của anh gây ấn tượng cho đối phương nông hay sâu. Như vậy lễ nghi phản ánh quan hệ tôn ti xã hội giữa người và người. Phải giúp đỡ những người hữu dụng.
Vợ không nghe, nhất định chồng phải về ngay, cầm áo lôi không đi. Khi họ nhận được hàng hóa thì đồng thời họ cũng đã lận một chút tình ngươi mà ta tặng cho họ. Há chẳng phải là một bức tranh tuyệt mỹ hay sao?"
Ba tấc lui giải nguy Đột nhiên Trần Lĩnh bỏ đi, Tưởng Giới Thạch trong lòng không vui, tuy không nói ra được nhưng không thể không lộ ra. tình cảm hòa hợp mà cự tuyệt việc nhờ và giúp đỡ lẫn nhau.
Bọn họ cả kinh, lại nổ ra một trận lôi đình nữa. Ví dụ nói: "Thiên kim tiểu thư quí phủ thật khả ái. Nhân tâm khó lường, không nhất định đúng mà cũng không nhất định vô lý.
Một khi mai sau trong số họ có người nào đó làm thủ tướng tất nhớ đến anh, phong cho anh làm bộ trưởng. Một lần vào mùa đông, Tiền Chung Thư thăm nước Nhật để diễn giảng về “Thi khả dĩ oán”. Từ đó mỗi khi thấu Lý Quát là Đường Huyền Tông khó chịu, cuối cùng tìm ra một cái cớ cách chức ông ta.
Hóa giải yêu cầu phải có tâm, xử lý thích hợp thỏa đáng. Mãi đến giờ ăn cơm mới xong. Nếu như là một người có học thức, có địa vị,có cơ trí đến một trình độ nhất định thì lời tán tụng hào hoa phong nhã không thể nói là vỗ mông ngựa nữa mà phải gọi là khiêm tốn nhã nhặn.
biên tập viên lại đến gặp nhà văn thì tình cờ đã đọc trên một tập san bài nói về nhà văn này. Nhưng Mỹ lại tỏ ra vẻ Xin giới thiệu mấy phương pháp để lôi đuôi hồ ly tinh ra.
Anh có phải là con hươu cao cổ không?" Madacoxki bèn than rằng. Trong khu tập thể gia đình tôi có một cụ già gác cổng. Không từng tranh chấp với những kẻ chuyên gây sự thì không thể hiểu được thực tế sau đây: hai bên đã tranh cãi đến mức bất phân thắng bại thì bên nào (kể cả bên gây chuyện) cũng muốn rút lui.
Nếu anh không muốn đàn gảy tai trâu thì phải hy vọng đối phương hiểu ý của anh. Đương nhiên chúng ta phải mắt nhắm mắt mở, không nên trực tiếp vạch mặt. Trong cuốn Dũng khí chân chính có câu chuyện ba vị tướng hải quân bàn luận thế nào là dũng khí.
Tên thích khách tâu lên vua rằng lần trước do một thái giám ép cung nên phải khai như thế nên thích khách lấy tay chỉ Phùng Bảo đang đứng bên cạnh vua mà nói rằng: "Chính là ông thái giám này". Cho nên tự trào phải là người thông minh trong người thông minh, cao thủ trong cao thủ. Thị ý này phát sinh hiệu quả ngay, giám đốc công ty thương mại nọ sốt ruột bèn nói: "Vâng vâng, đúng thế.