Nhưng nhiều năm qua, tôi không có điều đó với phụ nữ. Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O. Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.
Là thích cái gì thì làm cái đấy. Chứ không phải như thời của tôi bây giờ. Dù mẹ không bay, không bay đâu.
Nhưng đặt mục tiêu rồi. có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lại Bạn cũng không thể vùng ra ngay vì với thói quen đã phá là phá tất bị nhiễm từ đời này sang đời khác, không chỉ ở Việt Nam mà của chung loài người, dễ biến bạn thành một thằng mất dạy thay vì một người tiến bộ đúng nghĩa.
Mình không thích từ vàng nghĩa vật chất. Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn.
Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa. Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn. Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ.
Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau. Khán giả sôi động phết. Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện.
Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch. Nhưng mà chắc là ra được thôi. Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi.
Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Có người cười toe toét. Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều.
Cái ghế đá này cũng buồn lây. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ.
Tự giác làm một số việc. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Mẹ cười: Con tinh khôn lắm.