- Hãy nhìn cái thứ lười nhác kia xem! Kẻ cầm cày thì không cố gắng để cày cho sâu. - Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Bạn sẽ nhận ra một số khoản chi tiêu có thể giảm hoặc bỏ đi mà không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày.
Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. Ông hết sức mừng rỡ, vì từ đây ông ta đã có những đồng tiền riêng của mình. Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi.
Nếu thế, có người nào đưa ra đề xuất khác để chúng ta tiếp tục thảo luận không? Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ. Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi.
Nhưng vốn là người thận trọng, ông cần cân nhắc, xem xét mọi khả năng có thể xảy ra trước khi thực hiện nó. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua. - Từ lúc ta gặp cháu đến nay, công việc của cháu tiến triển như thế nào rồi?
Tuy nhiên, cũng nhờ sự quan sát, tôi đã thấy được một số người khác ngày càng có nhiều tiền bạc, mặc dù họ vẫn luôn tiêu pha hào phóng. Ông Sharru Nada đã khá cao tuổi, nhưng vẫn tỏ ra tinh nhạy và luôn vui vẻ, hòa nhã với mọi người. - Babylon đấy thật sao ông? Đã từ lâu rồi cháu luôn ao ước được nhìn thấy vương quốc giàu có này.
- Trong vương quốc của chúng ta, ai là người biết tạo ra nhiều vàng nhất và trở thành người giàu có nhất, hỡi tể tướng? – Nhà vua hỏi. – Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc. Các bà vợ có thể trồng trọt thêm cây trái, rau cải để cải thiện những bữa ăn, con cái của bạn sẽ được vui chơi ở những nơi sạch sẽ, an toàn.
– Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy? Chỗ ở mới của ông khá tốt. - Hầu hết những người dân ở Babylon chỉ có đủ tiền để sống trong những khu dân cư tồi tàn.
- Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành? Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại: Số tiền tăng lên tỷ lệ thuận với thời gian - bạn cho vay càng lâu thì sau này số tiền thu về càng lớn.
Khi nói đến tiền bạc, chúng ta thường đề cập đến quy luật trọng trường và nó luôn phổ quát và bất biến trong mọi trường hợp. - Đây là một vấn đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận. Bỗng từ xa, một đoàn người đông đúc xuất hiện.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau ông mơ hồ nhận ra những điều tồi tệ sắp xảy đến với mình. Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ. - Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được.