Dit N

Thầy giáo khá cứng nhưng bất lực trước em học trò “quá nứng”

  • #1
  • #2
  • #3
  • Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Nhưng chắc gì họ đã tin, dù kể cả anh đau thật, anh điên thật. Tôi đi bộ cũng được.

    Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé. Mẹ chị cũng đã từng như vậy.

    Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém. Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.

    Hắn cũng thông minh đấy chứ. Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn. Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.

    Định kiến tàn sát sự phong phú. Càng kéo nó càng lùi lại. Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm.

    Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào. Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi. Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó.

    Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro. Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. May có chỗ này tập, không thì buồn lắm.

    Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy. Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên. Dưới tay bác, mọi việc đều được giải quyết đâu vào đấy.

    Ngọn lửa bén rễ rất nhanh. Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra. Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này.

    Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Họ nào có tội tình gì.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap