Dit N

Giúp đỡ em hàng xóm hay nghịch chim giả được hưởng buồi thật

  • #1
  • #2
  • #3
  • Rõ ràng phải đi trình báo. Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy.

    Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu. Người bảo đời là một bát sơri.

    Tất nhiên là họ không có ác ý rồi. Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình.

    Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Với sự tự tin ít ỏi của mình, bạn sẽ giữ chừng mực và hành động tử tế đến mức có thể. Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ.

    Tôi yêu và thương bác tôi. Bác bắn đại bác từ thành trì của bác tới chỉ nghe tiếng nổ chứ không tới. Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.

    Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn. Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ.

    Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Nhưng mà tôi ươm mầm. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.

    Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không. Và tôi sẽ cùng thế hệ tiếp nối phê bình và tháo gỡ. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng.

    Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ. Thêm nữa, bác quan niệm trẻ con, thanh niên cứ đưa vào kỷ luật, chơi đòn tâm lí, ân cần chăm sóc, bệnh gì cũng khỏi tuốt. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.

    Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không. Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap