Tôi tự hỏi tại sao mình lại cư xử như thế. Chỉ tập trung hết tâm sức vào nhiệm vụ của anh: hỏi tiền. Con người của ông không được xem là “vui vẻ và dễ chịu.
Cô bạn nhìn ra vấn đề và nhận xét: “Tôi đã nghĩ công việc của tôi là vất vả. Tôi không thể làm gì hơn được thế, nhưng những đòi hỏi của Beththì không ngừng tăng. Anh ta thuyết phục những người khác rằng anh ta có khả năng tạo ra những lợi ích đó.
Chỉ hành động khi bạn đã xác định được rõ ràng phương hướng hành động đúng. Có những bài học bạn cần phải học. Họ dường như có tiền nhiều không đếm xuể.
Anh ta là một người Tâm Đen bởi vì anh ta sẵn lòng để tôi phải tự móc túi để ủng hộ cho bản tin của anh ta, ngay cả sau khi tôi đã đưa cho anh ta thông tin đáng giá hàng nghìn đô la. Thực hiện những hạnh động hiệu quả luôn gắn với nguy cơ bị thất bại. Người chủ xuất bản những sách màu đặt trên các bàn cà phê in các tác phẩm, và đầu tư rất lớn để xác lập chỗ đứng cho người họa sĩ như là tài sản chủ chốt của gallery.
Ở dạng thô sơ nhất, Mặt Dày, Tâm Đen không bàn về đạo đức, mà chỉ bàn về hành động hiệu quả. ” Hãy hưởng thụ tiền bạc của bạn. Sự sợ hãi đối với tâm hồn con người giống như một giọt thuốc độc đối với một giếng nước.
Anh ta tập trung vào các mục đích của mình và phớt lờ cái giá của nó. Dùng mảng bơ này làm điểm tựa, nó xoay sở nhảy ra khỏi thùng. Trong khi những con chim nhỏ vẫn mải tán chuyện về sự ngu ngốc của nó, nó sải rộng đôi cánh và nhẹ nhàng bay về phương Nam tới Ao Trời.
Chúng ta rất thường xuyên phân tán sức lực vào việc ganh ghét với thành công của người khác và đổ lỗi cho số phận đã không cho chúng ta được giàu như mong muốn. Những công việc kỹ thuật rất khó tìm; ở khắp nơi đều thấy cắt giảm nhân viên. Ngay sau khi tôi bắt đầu làm việc với Wally, tôi đã đưa mẫu hợp đồng làm việc thường lệ của tôi cho ông.
Có kẻ lợi dụng sự tín nhiệm và người doanh nhân đều ứng dụng những kỹ xảo dối trá và làm cho người khác thấy những lợi ích thu được bằng cách tham gia cùng họ. Người ta đã nói đúng: “Thành công là sự trả thù ngọt ngào nhất. Tận sâu ở một mức độ không nhìn thấy được, tôi biết tôi sẽ không bao giờ như trước nữa.
Rất nhiều khả năng ông ta là một vị khách được chào đón. Thế giới cấu tạo bởi sự cân bằng mỏng manh của hai lực lượng đối lập. Thật không có lý khi Judy cho tôi mượn tiền và khi tôi lại sở hữu nữa căn nhà, hơn nữa, chị không biết tôi sẽ trả lại cho chị bằng cách nào, và tôi cũng không biết.
Tôi đề nghị chúng ta tạo một thỏa thuận để trao đổi sự giúp đỡ. Sau đó, không biết làm sao mọi thứ trở nên xấu đi. Việc bạn có chìa nốt má bên kia hay không thì không quan trọng.