Trong cuộc sống, chắc chăn ta phải trải qua các cuộc kiểm tra, thử thách, gian khổ dưới hình thức này hay hình thức khác và cách chúng ta phản ứng tạo ra sự khác biệt. Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình! Ông quyết định thôi việc ở cửa hàng dược phẩm và quay sang bán chất tẩy rửa nhà tắm.
Vậy ai là người muốn có cuộc sống gian khổ và khó khăn ?Tôi ủng hộ những người không thích điều này . Tất cả những việc này sẽ biến đổi lực đòn bẩy cảu chúng ta để có được những điều mà ta mong muốn trong cuộc sống ,"không có sự lạc hướng thì sẽ không có tiến bộ". Toi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện.
Nếu tìn cờ,bạn có ý định nghiêng về hướng đó,xin hãy xem xét lời phát biểu dưới đây: Nhưng đối Picasso, lời chỉ trích lại là chất kích thích mạnh. "Có lẽ người Mã Lai cho rằng bằng cách nắm lấy điều dễ dàng ,họ sẽ không cần phải đối mặt với những thử thách mà các cộng đống khác đang phải đương đầu như :chiến tranh,nạn đói và cảnh « nghèo rớt mùng tơi ».
Ông mất đi mà cứ ngỡ rằng mình đã thất bại và thông điệp bất bạo động của mình không được người ta biết đến. Gìn giữ điểm mấu chốt quan trọng hơn việc cứu sống những mạng người”. Đừng mong ước sống trong cảnh sang trọng như trước kia bạ đã từng sống.
Xã hội chúng t đang có xu hướng coi việc thu lợi nhuận như mục tiêu và mục đích tối hậu của cuộc sống. Coring một lần nữa đi vào công việc kinh doanh. Buộc phải tìm một người cha cho đứa trẻ , cha mẹ cô gái và dân làng lại một lân nữa đến tìm vị tu sĩ và bảo : “Ông là người phải chịu trách nhiệm, vì vậy ông là người phải nuôi nấng đứa trẻ”.
Quyển sách này không có ý định can thiệp vào các niềm tin thiêng liêng của độc giả, nhưng tôi xin chân thành khuyên những người như trên lần giở lại cuộc sống của họ trong quá khứ để tìm ra “nhân” của thế tiến thoái lưỡng nan mà hiện tại họ đang gặp, thông qua một kĩ thuật được gọi là “đi ngược về quá khứ”. Ông đã làm nhiều phim ngắn trước khi trở về Malaysia. Vào năm 1954, một hiệp định về hòa bình được kí kết ở Việt Nam.
Năm 1967, Ali bị tước danh hiệu vì chống chế độ quân địch với lí do tôn giáo. Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào mà người Nhật có thể đứng lên từ cảnh đổ nát của chiến tranh thế giời thứ 2 để trở thành cường quốc kinh tế hùng mạnh như ngày nay?Tôi vẫn còn nhớ,thời tôi còn trẻ,nhiều người rất nghi ngờ các sản phẩm của Nhật. Ông luôn đứng đầu trong tất cả các kì thi của trường, thường đạt danh hiệu “ học sinh gương mẫu”.
Đó là khoảng thời gian tôi cảm thấy sự tự tin lớn dần và hiểu được ý nghĩa của sự thất bại và có thể tận dụng thời kỳ khó khăn trong chừng mực tôi không còn sợ nó nữa. Nhưng hôm đó, anh lại có cơ hội được gặp lại cha mẹ kế và các em khi họ đến để vĩnh biệt bà. Đấy,bạn thấy chưa?Cuộc sống không phải là trốn chạy những sai lầm mà là học cách làm thế nào lợi dụng chúng để rốt cuộc ta đạt được mục đích của mình .
"Ngựa vẫn còn được sử dụng mãi,còn ô tô chỉ là một món trang sức-một mốt nhất thời". Không gì có thể ngăn nổi sự xúc động của tôi cũng như phát hiện mới về bản thân tôi. Chúng ta đã tiến đến giai đoạn mà không một ai được phép mắc sai lầm và những ai mắc sai lầm đều bị trừng phạt.
Nó không có được cảm giác đau đớn. Khi còn là một đứa trẻ, ông biết nói chậm và khi là một học sinh, lại học rất ít, mơ mộng trong lớp và hay hỏi nhiều đế mức các giáo viên coi ông như một đứa trẻ bất bình thường. Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”.