James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?". Tớ vẫn không thể hiểu được. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.
Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn.
- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.
Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ.
Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.
Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
- Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn!
Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau.