Dit N

Dẫn em sinh viên hàng ngon vào khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • "Để học tiếng Anh, tôi tập địch sách tiếng Anh ra tiếng Việt cũng như trước kia để học bạch thoại, tôi dịch Hồ Thích. Trong tập ấy tôi ghi hết những việc dại khờ mà tôi đã phạm. Nếu ta không thể yêu được kẻ thù, làm tốt cho họ, thì ít ra ta cũng phải yêu lấy ta chứ? Ta phải yêu ta, khiến họ không thể làm chủ hạnh phúc, sức khỏe và những nét nhăn trên mặt ta được chứ?

    Như vậy, họ được thoả lòng hiếu thắng. Hễ ai lên tiếng phản đối một việc gì là ông liền lo làm cho người đó vừa lòng. Tư tưởng ta xếp đặt cuộc đời và quyết định tương lai ta.

    Có bao giờ tôi dám ngờ rằng tâm hồn tôi có được bình tĩnh, tự tin như nay đâu". Mới ra với số vốn là 55 mỹ kim mượn của bạn, ông phát đạt ngay và mỗi năm kiếm được 20. Cho nên nếu bạn và tôi, ta có ưu phiền thì cứ nhớ tới phương thuốc cũ kỹ nhưng rất công hiệu ấy, là bày ra việc làm.

    Thượng đế cũng vậy nữa. Nhưng nhà tôi bình tĩnh nói: "Này mình, chúng ta đi lần này có nhiều người dẫn đường. Mà dù có đâm xuống hố nữa thì theo luật trung bình chúng ta cũng không bị thương".

    Kết quả là đến nay, các bà làm được nhiều việc hơn mà lại ít mệt hơn. Cứ tiếp tục như vậy hoài. Trước khi ấy, người có sang chung với bạn một tiệm cà phê trong một tỉnh nhỏ ở Missouri, và trong khi người bận đi buôn bán ở nơi khác, thì người bạn kia liền sang tiệm cà phê lại cho người khác rồi bỏ trốn mất.

    Ông mất óc phán đoán tới nỗi đòi bắt giam Balestier, để xảy ra vụ kiện sôi nổi. Nhưng hãy quên cái muốn của họ đi mà chỉ nghĩ đến cái lợi của bạn khi bạn yêu công việc hơn lên. Tốt hơn mình nên học thêm tiếng này rồi tìm chỗ khác vậy.

    Cho nên tôi phải viết chương này để gõ cửa bạn và xin bạn đề phòng. Tôi biết rằng khó học được cách giao uỷ trách nhiệm cho người khác. Ông John Ruskin đặt trên bàn giấy của ông một phiến đá nhỏ trên đó có khắc hai chữ: "Hôm nay".

    Bà Morghild Dahl thuật tiếp trong cuốn sách: "Trong tiềm thức, tôi lúc nào cũng sợ hãi sẽ mù hẳn. Phương pháp ấy rất tốt. Tôi giận tới nỗi nhất định không khi nào trở về nhà nữa.

    Chúng ta nên thành thực: Có thể rằng tôi không giúp bạn tẩy được 50% nỗi lo lắng về công việc làm ăn của bạn. Người nội trợ nghèo khổ ở Maywood đó lại có tham vọng khuyếch trương nghề mình nữa. Trước tôi tính sẽ nói là muốn đi Kanass City để may ra tìm được một việc làm.

    Chuyện tôi sắp kể là chuyện một người có thiệt, ông Léon Shimkin, vừa có cổ phần lại vừa làm giám đốc một nhà xuất bản lâu đời nhất tại Mỹ: Nhà xuất bản Simon Schuster ở Nữu Ước. Chúng ta, ai cũng cảm thấy cần có ở thế gian này một người sẳn sàng nghe mình và hiểu mình. Việc đó làm cho ông mê man bất tỉnh, về nhà ăn xong ông nằm bẹp đến hai giờ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap